Content:
Trong một khách sạn bất kỳ, cặp đôi đang ấp ủ trong phòng, không ngờ bị cửa phòng mở ra. Tình trạng bất ngờ này khiến cả hai đều hoảng sợ.
"Chúng ta đang ở đâu?" - cô ấy hỏi, mặt nở ra sự hoảng sợ.
"Ở phòng của khách sạn mà." - chàng ấy trả lời, vẻ mặt bối rối.
"Ồ, nhưng... người ta làm sao biết chúng ta ở đây?" - cô ấy vẫn hoảng sợ.
"Chúng ta đã khóa cửa rồi, không thể ai biết." - chàng ấy cố gắng trấn an cô ấy.
Nhưng chàng ấy không thể trấn an được lâu. Một giọng nói từ bên ngoài phòng đột nhiên nói: "Các bạn ở đây không?"
"Ồ, không, không có người ở đây." - chàng ấy cố gắng giữ vẻ bình tĩnh.
Nhưng giọng nói bên ngoài phòng lại nói: "Tôi nghe thấy tiếng động, nên mới đến xem. Các bạn không sao không?"
"Ồ, không sao, chỉ là chúng tôi đang ở đây thôi." - chàng ấy cố gắng trấn an.
Nhưng người ta vẫn không tin. Một tay đâm vào cánh cửa, cửa phòng bị mở ra. Cặp đôi đứng đó, hoảng sợ và gương mặt đỏ.
"Ồ, xin lỗi, tôi không biết đây là phòng của các bạn. Tôi chỉ muốn tìm phòng của tôi." - người ta thưa lỗi, nhưng vẻ mặt vẫn không yên tâm.
"Ồ, không sao, chỉ là chúng tôi đang ở đây thôi." - chàng ấy cố gắng trấn an.
Nhưng người ta vẫn lo lắng: "Ồ, nhưng... người ta làm sao biết các bạn ở đây?"
"Chúng tôi đã khóa cửa rồi, không thể ai biết." - chàng ấy trả lời.
Nhưng người ta vẫn bối rối: "Ồ, nhưng... người ta làm sao biết các bạn ở đây?"
"Tôi sẽ đóng cửa lại và khóa nó tắt. Chúng tôi sẽ yên ổn ở đây." - chàng ấy cố gắng an ủi cô ấy.
Nhưng người ta đã bỏ đi, chỉ để lại cho cặp đôi một sự lo lắng vô tận. Chàng ấy đóng cửa lại và khóa nó tắt. Nhưng họ không thể yên tâm. Cả hai đều biết rằng, họ đã bị phát hiện.
Vào buổi sáng hôm sau, họ ra khỏi khách sạn với một trái tim hoảng sợ. Chàng ấy vẫn còn nhớ đến việc bị phát hiện trong khi đang thân mật với cô ấy. Mọi thứ đều trở nên bất ngờ và khó chịu.
Họ đi ra khỏi khách sạn và lên xe. Chàng ấy vẫn còn lo lắng về việc bị phát hiện. Cô ấy cũng lo lắng. Họ không thể yên tâm cho đến khi xe chở họ đến nơi họ muốn đến.
Một chuyến đi dài và khó chịu kết thúc với một sự an ủi vô tận. Họ đến nơi họ muốn đến và khóc lên. Họ khóc vì sự bất ngờ và sự mất mát của tình yêu. Họ khóc vì họ không thể yên tâm nữa.
Họ khóc và họ nói: "Tình yêu của chúng tôi sẽ mãi mãi bị tổn hại."
Và họ nói: "Chúng tôi sẽ không bao giờ tin tưởng lại người khác nữa."
Và họ nói: "Chúng tôi sẽ chỉ sống cho riêng mình nữa."
Nhưng dù họ nói như vậy, họ vẫn yêu nhau. Và họ sẽ luôn yêu nhau dù họ bị phát hiện hay không. Vì tình yêu của họ là thực sự